Đỉnh điểm là khi đến nhà Tùng, mọi người đều nhìn tôi với ánh mắt như nhìn tội phạm, làm điều gì đó đáng hổ thẹn. Mẹ Tùng thái độ không ưa tôi ra mặt, tôi chào hỏi bà coi như không nghe thấy, ngoảnh mặt đi chỗ khác. Em gái Tùng nhìn tôi từ đầu đến chân rồi quay ngoắt ra ngoài xầm xì to nhỏ với những người khác. Tôi rất đau lòng về thái độ của nhà chồng và buồn vì hành động của người tôi sắp sửa gọi là mẹ. Trong bữa cơm, bà thậm chí còn nói bóng gió xa xôi về câu chuyện của cô con dâu nhà hàng xóm rằng, có bầu trước rồi về bị cả họ nói rằng con gái bây giờ dễ dãi, chẳng biết cái thai đó là của ai, nhỡ đâu lại là của người nào đó. Điều làm tôi thất vọng nhất lại chính là Tùng, anh không nói được một câu bênh vực tôi. Chuyện có thai đâu phải ý muốn của tôi, chẳng nhẽ tôi tự làm mình có thai được. Tôi cũng không hề có ý định “trói” Tùng vì thực sự anh cũng chẳng có gì để tôi phải “trói”, muốn hình thức không có hình thức, muốn tiền cũng chả có tiền, tôi không hiểu tại sao mọi người là có thể nói rằng tôi muốn "troi
Khi về đến nhà mình, tôi suy nghĩ rất nhiều. Từ việc thu nhập của Tùng gần như chỉ đủ cho bản thân anh, giờ đây nếu cưới về, cõng thêm một mẹ một con, cuộc sống càng khó khăn hơn nữa. Chưa kể chi phí sinh đẻ, chi phí tham khám sẽ ngốn rất nhiều tiền trong khi Tùng chưa có tích lũy. Lan man, tôi nghĩ đến chuyện sẽ phải chung sống thế nào với gia đình chồng vốn đã khinh thường tôi ra mặt, mẹ chồng vốn đã khó chịu vì phải cưới gấp, lại gánh thêm cái nợ con dâu không có việc làm nên có lẽ sẽ lấy tôi ra làm cái cớ xả bực trong lòng… Hàng trăm thứ tiêu cực cứ đảo qua đảo lại trong đầu tôi. Thực sự giờ đây tôi muốn buông xuôi tất cả, không muốn cưới xin, không muốn sinh đẻ gì nữa… Tôi có nên nhắm mắt đưa chân vào nhà chồng hay bỏ đi cái thai làm lại cuộc đời mới?
(Theo Lê Nguyên/Dân Việt)" alt=""/>Gia đình chồng khinh ghét vì có bầu trước khi cướiEm biết cứ nhùng nhằng thế này chính em là người phải gánh chịu thiệt thòi, nhưng chỉ vì em quá yêu anh mà không thể quên anh để chọn cho mình con đường bằng phẳng nhất.
Chúng em yêu nhau từ hồi còn đang học cấp ba, hai đứa cùng trường, anh học trên em một lớp. Hồi ấy, có việc gì anh cũng đều bênh em, em bị mấy đứa trong trường bắt nạt anh còn đến "hỏi tội" chúng nó.
Anh chẳng phải đầu gấu giang hồ gì trong trường nhưng vì bảo vệ em còn lao vào đánh nhau. Đến cuối năm em học lớp 11 thì hai đứa yêu nhau, yêu trong sáng ấy ạ cho tới khi em vào đại học, anh vừa xong năm thứ nhất thì tụi em mới tiến thêm một bước là có quan hệ như người lớn.
Tụi em yêu nhau tiếp 3 năm thì vì nhiều nguyên nhân, tình cảm không còn được quấn quýt như ban đầu. Rồi em rất sốc khi anh nói anh sắp lấy vợ, con gái một người bạn của bố. Lấy vợ xong anh về tổng công ty của bạn bố để làm. Hai đứa em chia tay như vậy, trở thành người yêu cũ của nhau.
Tưởng là mọi chuyện kết thúc vì giai đoạn này em cũng bận, thực tập với làm thêm, mọi thứ cuốn em đi, em lao vào bận rộn để không có thời gian suy nghĩ nhiều. Song số phận lại bắt hai đứa em gặp lại khi anh và vợ đã có con đầu lòng, em gặp gia đình họ trong một nhà hàng hôm em đi ăn sinh nhật người chị họ.
Đây là lần đầu tiên em nhìn thấy vợ anh. Khi anh nói anh cưới, em vì lòng kiêu ngạo đã quyết không tìm hiểu. Đối diện với cô ấy, em thấy đó là một cô gái cũng sắc sảo, nhanh nhẹn, nhưng không có nhan sắc. Cô ấy thấp và đậm người, tròn lẳn đúng kiểu phụ nữ mới sinh con.
Sau hôm ấy anh chủ động chat sang hỏi han em. Từ lâu rồi hai đứa không liên lạc với nhau dù trên facebook vẫn là bạn, thỉnh thoảng em vẫn tìm nick anh ấy, vào tài khoản của anh ấy, nhưng anh ấy chẳng bao giờ cập nhật điều gì.
Em cũng muốn biết giờ anh sống thế nào, nên hai đứa đã nói chuyện. Càng nói càng nhớ về những kỷ niệm cũ, rốt cuộc là em lại thất bại trong việc tìm quên. Cuối tuần đó, em đi uống say mèm rồi gọi cho anh, em khóc nên anh vội vàng lao đến.
Chuyện ngoại tình với đàn ông có vợ của em bắt đầu như vậy. Dù biết mình tội lỗi, em chưa bao giờ nghĩ mình giống như người thứ ba, bởi anh ấy quá gần gũi thân thương, anh ấy là của em trước cả khi đến với cô ấy.
Yêu anh trong vụng trộm rồi em lại day dứt và trách cứ bản thân, nỗi day dứt ấy theo em khiến em không tận hưởng được trọn vẹn cảm giác hạnh phúc khi bên anh, còn lúc anh về với vợ con rồi thì em lại trào dâng nỗi tủi thân, hờn ghen và lại khóc.
Em biết em không có quyền được có tâm lý này, nhưng em chẳng dứt ra được. Đã 2 lần em cố gắng xua đuổi anh, rồi kết cục lại uống say và khóc gọi anh đến. Lần này đã là lần thứ ba rồi, không lẽ cả đời mình em sẽ phải sống như vậy hay sao...?
Theo Dân Trí
Cô hàng xóm bắt đầu hẹn hò và tôi thấy chồng tôi hành động lạ khi biết điều ấy. Anh quan sát người hẹn hò với cô ấy và nói với tôi những điều xấu về người đàn ông kia...
" alt=""/>Tâm sự cô gái ngoại tình với người đã có vợ, có conẢnh minh họa: Internet
Những điều bạn nói với con hàng ngày có thể mang đến nhiều tác hại hơn là bạn tưởng. Vì lợi ích của con và cả của chính bạn, hãy ghi nhớ 8 điều không nên nói với con:
"Nhanh lên con!”
Con bạn cứ từ tốn thưởng thức bữa sáng hoặc buộc dây giày (cho dù chưa biết cách buộc nhanh và chính xác). Vậy là con sắp đi học muộn, một lần nữa. Nhưng giục con nhanh lên có thể làm tăng thêm stress, Linda Acredolo, đồng tác giả cuốn “Baby Minds” giải thích. Bạn có thể nhỏ nhẹ nói với con hãy nhanh lên, như vậy con sẽ cảm thấy như bạn và con đang ở cùng một đội. Bạn cũng có thể biến hành động giục con buổi sáng thành một trò chơi, chẳng hạn như: “Sao chúng ta không thi xem ai sẽ nhanh hơn?”
"Không sao rồi con”
Khi con bạn bị thương và bật khóc, bản năng làm mẹ sẽ mách bảo bạn trấn an rằng con không bị thương nặng. Nhưng nói rằng con không sao cả có thể khiến con cảm thấy tồi tệ hơn. Con bật khóc vì con cảm thấy không ổn. Việc của bạn là giúp con hiểu và ứng phó với cảm xúc của bản thân chứ không phải là coi nhẹ nó. Hãy dành cho con một cái ôm nồng ấm và thừa nhận cảm xúc của con bằng những câu kiểu như: “Đó quả là một cú ngã đáng sợ”. Sau đó hãy hỏi xem con có muốn một miếng băng gạc hay không.
“Cẩn thận nhé”
Nói câu này khi trẻ đang đùa nghịch trên sân chơi thậm chí còn khiến con dễ té ngã hơn. “Câu nói của bạn làm con phân tâm và mất tập trung”, Deborah Carlisle Solomon, tác giả cuốn “Baby Knows Best” giải thích.
“Chúng ta không đủ tiền mua món đó”
Các bậc cha mẹ thường dùng câu này khi con đòi mua một món đồ chơi mới. Nhưng câu nói này có thể khiến con nghĩ rằng bạn không thể kiểm soát được tài chính – một chuyện khá đáng sợ với trẻ, Jayne Pearl, tác giả cuốn “Kids and Money” cho biết.
Ngoài ra, những đứa trẻ đã lớn có thể nhắc lại câu nói này của bố mẹ khi họ quyết định mua một món đồ đắt tiền. Do đó, hãy dùng một cách khác để truyền đạt ý tương tự, chẳng hạn như “Chúng ta sẽ không mua món đồ này vì chúng ta đang tiết kiệm tiền cho những thứ quan trọng hơn”. Nếu con cứ khăng khăng đòi thảo luận về vấn đề này, bạn sẽ có cơ hội tuyệt vời để trò chuyện với con về cách chi tiêu và quản lý tiền bạc.
“Đừng nói chuyện với người lạ”
Đây là một khái niệm mà trẻ rất khó nắm bắt. Kể cả khi trẻ gặp một người không quen, cũng có thể trẻ không nghĩ đó là người lạ nếu người đó đối xử tốt với chúng. Thêm vào đó, trẻ có thể hiểu sai nghĩa câu nói này và từ chối sự giúp đỡ của cảnh sát hoặc nhân viên cứu hỏa nếu đó là những người trẻ không quen biết.
Thay vì cảnh báo trẻ về những người lạ, hãy thử dựng lên một kịch bản, chẳng hạn như “Con sẽ làm gì nếu một người đàn ông con không biết cho con kẹo và đề nghị chở con về nhà?”. Hãy lắng nghe câu trả lời của con, sau đó hướng dẫn con cách hành xử hợp lý. Có rất nhiều trường hợp trẻ bị một người quen, chứ không phải người lạ bắt cóc, do đó bạn nên nói với con rằng: “Nếu ai khiến con buồn bực, sợ hãi hoặc bối rối, khó xử, hãy nói ngay với mẹ”.
“Nếu con không ăn hết cơm sẽ không được ăn...
Câu nói này khiến trẻ cảm thấy như đang bị phạt và làm giảm hẳn cảm giác ngon miệng mà bữa tối mang lại, trái ngược hoàn toàn với những gì bạn mong con cảm thấy. Thay vì nói câu trên, hãy nhắc con rằng: “Đầu tiên chúng ta ăn bữa tối, sau đó mới đến ăn hoa quả/ tráng miệng”. Sự thay đổi từ ngữ, dù rất nhỏ, cũng có thể tác động tích cực đến con.
Mẹ đang ăn kiêng
Bạn đang cẩn thận theo dõi cân nặng? Hãy giữ điều đó cho riêng mình. Nếu con mỗi ngày đều nhìn thấy bạn đứng lên cân và kêu ca rằng mình đang béo lên, trong đầu con có thể phát triển một hình ảnh cơ thể không khỏe mạnh, Giáo sư Marc S. Jacobson thuộc Trung tâm Y tế Đại học Nassau (Mỹ) cho biết. Tốt hơn nên nói rằng: “Mẹ đang tuân theo chế độ ăn uống lành mạnh vì điều đó khiến mẹ cảm thấy rất tốt”.
Bạn cũng có thể áp dụng kiểu câu tương tự với việc tập thể dục. Đừng nói rằng “mẹ phải tập thể dục” bởi câu đó nghe như một lời phàn nàn. Hãy nói rằng “Bên ngoài thời tiết rất đẹp. Mẹ sẽ đi dạo một chút”. Câu nói này có thể sẽ truyền cảm hứng cho con và giúp con có hứng thú đi bộ cùng bạn.
“Luyện tập chăm chỉ thì mới mang đến kết quả hoàn hảo”
Đúng là con càng dành nhiều thời gian chú tâm làm việc gì đó thì các kỹ năng của con càng được cải thiện. Tuy nhiên, câu nói trên có thể khiến con gánh chịu áp lực cần phải chiến thắng.
“Nó gửi đi thông điệp rằng nếu trẻ mắc lỗi nghĩa là trẻ đã không chăm chỉ luyện tập”, Joel Fish, tác giả của “101 Ways to Be a Terrific Sports Parent” cho biết. “Tôi đã từng thấy rất nhiều đứa trẻ không ngừng tự hỏi bản thân: “Có chuyện gì với mình vậy? Mình đã luyện tập hết sức nhưng vẫn không thể trở thành người giỏi nhất”. Thay vì nói câu đó, hãy khuyến khích con luyện tập chăm chỉ bằng một cách khác, sao cho con có thể phát triển và cảm thấy tự hào về bản thân.
(Theo parents/ Yeutretho/Seatimes)
" alt=""/>8 điều không bao giờ nên nói với con